Bến chiều con nước đầy vơi
Bông mù u rụng tiễn người sang sông
Hoàng hôn tím cả chờ mong
Bờ không cầu nối mênh mông lòng sầu
*
Gió đưa gió đẩy về đâu
Buồn chi câu hát ví dầu rau răm
Sông còn ngóng chuyến đò thăm
Người gần chợt hóa xa xăm bao giờ...
*
Dỗ lòng khô héo lời thơ
Chẳng người trong mộng sao ngơ ngẩn buồn
Gieo chi chín nhớ mười thương
Cau khô trầu úa còn vương vấn gì...?!
TỊNH BÌNH