BỤI PHẤN
Bụi phấn li ti nhẹ rơi trên bảng
Vẽ nên đồng làng cánh cò trắng bay bay
Có bóng cha bì bõm đường cày
Dáng mẹ nhón chân tay gàu tát nước
Bụi phấn rơi rơi hiện lên hình Tổ quốc
Rừng cọ, đồi chè, dòng sông xanh mát
Đồng lúa trĩu vàng, nương ngô bát ngát
Điệu lý câu hò ngân vang giữa dòng sông
Bụi phấn nhẹ rơi hiện lên biển biếc mênh mông
Tôm cá đầy khoang… tàu thuyền tấp nập
Trường Sơn, dải “rừng vàng” tít tắp
Quê hương hiện về xanh thắm trời mây
Bụi phấn rơi rơi vương lên tóc thầy
Tóc thầy bạc thêm bên trang giáo án
Bao tri thức trong bài thầy giảng
Cho em niềm hy vọng ước mơ…
Hoa phấn bung biêng năm tháng tuổi thơ
Đang mở ra chân trời phía trước
Bao lứa học trò làm rạng danh Tổ quốc
Làm chủ cuộc đời, xây Đất Nước phồn vinh.
Nguyễn Đại Duẫn
TÌNH THẦY
Bao năm thầm lặng đưa đò
Mái chèo sâu lắng điệu hò quê hương
Lời thầy bao nỗi thân thương
Cánh buồm nâng bước con đường tương lai
Bảng đen phấn trắng miệt mài
Cho em tri thức nối dài ước mơ
Tình thầy lắng đọng hồn thơ
Còn đây vẵng tiếng đò đưa của thầy
Nguyễn Đại Duẫn