Tuyến xe buýt 13
chạy dọc đường số 8
ngày 26
thu thôi thăm thẳm, trôi thơ thẩn trời
mười mấy nỗi buồn
định muôn đời chôn hết
ơi những mảnh đất chết
định chôn mình, cô đơn..
bắt gặp một nụ cười
tươi hơn nắng,
trong hơn mây.
hồn du lãng về đây
trên con đường số 8.
tuyến xe số 13
dừng góc cafe cũ
tờ báo mới
dăm vết khói đong đưa
lất phất bụi trời,
long lanh sáng.
có nụ cười,
vắt dọc nửa tầng cao.
nghiêng nửa chừng thu
lòng muốn ngã..
cô gái bán sắc trời,
có thương người lãng du?
xin đừng đong chi vội,
người lấy hết, tình thu...
có những lẽ hoang tàn
chắc muôn đời – không khác.
có những sự điêu tàn
mãi sau, không thể khác.
khi họ diễm lệ váy hoa,
em dung dị dẫn lối thiên thai.
em là ai,
anh không muốn biết em là ai!
vì quá sợ nỗi sầu chưa nửa
đã vội vàng cất bước tinh khôi..
tuyến xe buýt 13
chạy dọc đường số 8
ngày 26
một người
đợi bến kẻ tình thu...
SG, 1/6/2019