Ra đường ai cũng khẩu trang
Chỉ hai con mắt ngỡ ngàng nhìn nhau
Từ khi nạn dịch thảm sầu
Từ nơi Vũ Hán bên Tàu lây ra
Dịch Virus Corona
Bao nhiêu người phải lìa xa gia đình
Ôi thương đau, ôi tội tình!
Bệnh đâu giáng xuống thình lình khắp nơi
Lòng anh cũng thấy rối bời
Phải xa em cả tháng trời nhớ nhung!
Muốn gặp em cứ bảo “đừng”
Vì con Virus bay lung tung rồi
Găp em anh phải hôn môi
Cho nên sợ lắm…buồn thôi cũng đành
Anh ơi! Tình vẫn mãi xanh
Mai kia hết dịch, ta dành cho nhau
Từ nay anh nhớ một câu
Chỉ hôn…qua máy*, đỡ buồn tí nhe!
Lời em dặn, anh phải nghe
Qua mùa Virus mới khoe mọi người
Tình yêu mùa dịch ai ơi!
Valentine đến, đắng lời…yêu em
Cầu xin thế giới bình yên
Thoát con Virus, khắp miền an vui
Tim anh cũng nở hoa tươi
Nụ hôn ngan ngát hương ngời trao em.