Rừng thiêng (Lưu Tấn Thành – Ninh Thuận)

 

Căn chòi nhỏ xinh của An ngày nào bị phá hủy hoàn toàn bởi thiên tai nhân tạo. Con người sống trong làng Chăm nhỏ bé bỗng dưng khóc hết nước mắt với rừng thiêng. Cánh rừng từ thuở cha ông lập địa đến nay, biết bao nhiêu gian khổ để khai thác, bỗng chốc chặt phá để làm điện năng mặt trời.

Trong hang động tối tăm ấy, một người con dân tộc đã tìm được hạnh phúc của riêng mình. An vẽ những con chim, con heo rừng tuyệt đẹp và nói chuyện với chúng qua âm thanh loài vật thơ mộng. Dáng người gầy nhom, tóc xoăn như người Mã Lai. Hơi thở nhẹ trong tâm thức thời cuộc thay đổi chóng mặt.

Ông nội An trồng dưa hấu với một mẫu rẫy đầy bí ẩn. Hằng ngày, ông cầm cuốc ra đào một số lỗ, An tò mò rình ông nội làm việc. Một ngày nào đó tôi sẽ trở thành ông tổ của cánh rừng này. Rừng này có đẹp hay không là nhờ vào bàn tay cần mẫn của ông nội mình. Tối đến ông nội đọc những câu thơ lục bát do chính tay ông nội sáng tác và hát những khúc ca bi tráng của tộc người mình.

An không thể hiểu với cách suy nghĩ của mình. Ông nội đánh những điệu trống ginăng êm tai và đầm ấm. An trò chuyện với ông nội qua trí nhớ vô thức. Nhìn vào bốn vách chòi để ngẫm về cuộc sống hôm nay. Nhiều nỗi lo chồng chất, qua tháng ngày ở nơi không bóng người vén tới.

An vịn vào cành cây to, khỏe khoắn rồi lơ ngơ về một miền đất lạ, tự hỏi lòng mình qua những câu thơ đẹp đẽ ấy.

Năm sau, ông nội trúng mùa dưa hấu, miệng An nhai cả hột dưa vào bụng. Rồi An cười thì thầm cho những câu hỏi dở hơi. Tiền thu hoạch và chi phí ngoài dự đoán ban đầu.

Buổi học ban đêm với đèn dầu lay lắt, An học những câu thơ, làm các bài tập toán học, và vẽ những kí tự không ai biết điều gì. Bản vẽ ấy, chỉ những rừng cây, tán lá xum xuê, những trái ngọt, không thể hình dung một con người mới mười lăm tuổi đầu suy nghĩ như người lớn. Ông nội An cầm lấy cây roi quắt vào mông An, ông nói cho cháu nghe, cố gắng học hỏi để thành người có ích cho xã hội. Cháu đừng suy nghĩ mông lung về một miền đất kì lạ như vậy? Sẽ hư hỏng cuộc đời cháu.

Những con ma kì quái trong cánh rừng của ông nội. An chợt nghĩ đến một cuộc chiến tranh giữa Việt Nam và Nhật Bản trong làng Chăm. Hồi ức kể lại rằng, trong làng mình có một đường hầm bí mật nối thông từ cánh rừng ông nội An đến trong làng, để vận chuyển hàng hóa, nhu phẩm đến cho lực lượng. Nhầm đánh úp quân đội Nhật. Năm đó, có phải An điên hay không? Những câu chuyện trong đầu cứ loay hoay và mơ giấc mơ hư thực.

Rừng chứa rất nhiều cây thuốc quý, nhiều loại thực vật có giá trị trong cuộc sống, đặc biệt hơn rừng cho nhân dân trong làng có củi khô để nấu thức ăn. Trong làng có điểm chốt của lực lượng ta, để thanh trừng những người phản bội dân tộc. Rùng mình trong hang động, hang động đó nghe đồn là của con vật khổng lồ, con vật đó bảo vệ rừng thiêng của làng. Rừng có cây đa to nhất, tỏa ánh nắng rực rỡ, ngồi dưới góc cây để uống trà đàm đạo với ông nội.

Rừng, từ nghe lạ lẫm đối với An trong suốt quãng đời còn lại. Bởi rừng đã chặt phá đi thay bằng điện năng lượng mặt trời cung ứng nhu cầu cho công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước. Khi nào làng tôi chết trong nháy mắt của công nghiệp. Mảnh đất từ xa xưa, thôi miên từ miền đất ảo, cuộc sống nơi đây làm đảo lộn lộ trình sống của ông nội tôi.

Tôi, đứa con lang thang trong phố thị để tìm cách mưu sinh, cứu rỗi rừng xanh đang mất dần trong tâm thức người con xa quê hương. Tôi đau đáu một lòng sôi rạo rực, tìm trong chốn yên bình. Ông nội tôi qua đời lúc nào không hay, giấc mơ viễn tưởng của tôi biến mất lúc nào chẳng biết. Qua hàng tháng neo đậu bến bờ trăng thanh đốm lửa rơm khô heo húc quê nhà vắng tanh. Đời người là gì? cuộc sống đánh đổi bằng máu xương khô tanh của đồng loại, tháp Chàm chết ỉu trong túi hang hành trang ẩn danh bấy lâu nay mới bung xuể để lan tỏa hương thơm khắp xứ sở hành hương của kẻ như tôi.

An chìm vào giấc mộng ban đầu đầy ánh nắng ban mai đẹp đẽ, khi vũ trụ mở ra để đón những tin đồn về khu rừng thiêng lúc ấy. Trong khoảng thời gian sống trong cảnh rừng thưa, đời người bớt đi lo lắng, bớt khổ đi để nghĩ về phận sống cô tịch, một mình trong bóng tối của rừng thiêng.

Nhiều khi muốn bỏ xứ đi lang bạt, tìm chổ yên bình để than vãn trời đất cho cuộc sống mình ấm cúng hơn. Nhưng đời An đã vùi dập trong tiếng thơm của nghèo, số phận long đong lận đận đã dự báo cuộc sống vất vả phía trước sẽ cản trợ bước đường của An. Tôi chập chững nghe những lời này của ảo mộng thương yêu, nghe tiếng thỏ rừng, gà rừng như ngôi nhà của tôi bám đất theo lời An kể. Rồi cuộc sống của nhân loại sẽ ra sao?


Phamngochien.com - 18:24 - 27/05/2019 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận