Quả dưa hấu + Sự tích hoa sen (Khánh Thư, 8 tuổi, Nghệ An)

 

QUẢ DƯA HẤU

Ngày xửa ngày, xưa xưa ơi là xưa, có gia đình nghèo ơi là nghèo. Một hôm đứa con trai đến một nơi hạn hán chẳng có một giọt nước. Người con trai thấy vậy thấy tội nghiệp người dân ở đó bèn bắn mười ông mặt trời. Nhưng hạn hán chưa kết thúc, ở đó sông cũng chả có một giọt nước. Chàng trai phải lấy rất nhiều nước từ cái sông gần nhà mình và phải lấy rất nhiều quả dừa. Nhưng ở đó vẫn chưa hết hạn hán. Đứa con trai bèn lên trời, khi lên trời cậu nói:

- Hãy cho phía dưới được mưa đi ạ!

Ông trời nghe vậy nói là chỉ còn mười con rồng nước, mà ông trời không thể tạo ra mưa.

Cậu nghe vậy buồn lắm, bèn bảo:
- Hôm nay là ngày rồng đẻ con.

Ông trời nghe vậy cho cậu chăm sóc con rồng đẻ. Cuối cùng cũng có rất nhiều con rồng con ở khắp mọi nơi, có ở Hà Nội, Huế, Bến Tre, Sóc Trăng... Nhưng cực khổ vẫn chưa kết thúc, những con rồng con ở chỗ hạn hán đó bay sang nước ngoài chỉ còn một con còn ở lại.

Cậu vẫn ở đó giúp họ nhưng cậu không giúp được gì. Cậu buồn lắm bèn lên trời và nói với thần mưa:

- Tôi biết có chỗ này rất hạn hán.
- Đáng tiếc ta không đủ mưa.

Một hôm cậu gặp ông trời, ông trời cho một hột kì lạ bảo cậu hãy trồng nó. Cậu về nhà trồng nó. Khi đó nó mọc lên một quả rất to và kì lạ. Cậu mang sang vùng hạn hán cho một người ăn, người ấy cùng mời cậu ăn. Khi hai người cắn một miếng thấy nó ngọt, nhiều nước và họ đã trồng khắp nơi. Về phần mưa, cậu đã cho mọi người chăm sóc con rồng nhỏ ấy và nó đã sinh rất nhiều con rồng con, mưa lại có khắp nơi. Còn về loài quả lạ, chàng trai và mọi người gọi là quả dưa hấu.

Khánh Thư, năm 2021 (8 tuổi)

SỰ TÍCH HOA SEN

Ngày xửa ngày xưa có một gia đình nọ sinh ra một con vịt. Người cha buồn rầu, bỗng dưng con vịt nói:

- Cha đừng buồn, con làm được đủ việc.
- Hả, vịt biết nói?!!

Từ đó con vịt giúp gia đình hàng ngày. Nhưng rồi một hôm mẹ của con vịt lâm bệnh nặng rồi qua đời. Người cha buồn lắm đi đi lại lại, bỗng dưng con vịt nói:

- Thưa cha con có cách ạ!
- Cách gì!!?

Con vịt chả nói gì và lên đường. Khi lên đến đường lớn con vịt dừng lại và hét:

- Ông trời ơi tôi muốn lên thiên đường, cho tôi lên ạ!

Ông trời đưa cái mây tiên xuống và cho vịt lên thiên đường. Ông trời hỏi:

- Ủa, cái gì đây! Một con vịt ư?
- Dạ, ông trời đừng hiểu lầm ạ!

Ông trời hô biến thì ra đó là một cô gái xinh đẹp tuyệt trần, ông trời hỏi:

- Ngươi muốn gì?
- Con muốn mẹ con sống lại!
- Ta đã giúp bao nhiêu người sống lại rồi, bây giờ ta hết phép thuật đó. Nhưng, ngươi hãy trồng một cây hoa kì lạ để ta lấy lại sức mạnh từ nó. Nên nhớ, để trồng cây hoa đó thì chẳng ai biết, vì ta đã cho nhiều người trồng cây hoa đó nhưng mà họ đều thất bại. Ta đang bận, nói với thần gió ấy.

Vậy là đưa một hạt giống ông trời đi, gọi thần gió đến, thần gió biến một cơn gió tiên thổi cô xuống hạ giới. Cô nghĩ: “Mình phải làm làm sao đây?” Vừa mới nghĩ xong cô trồng hoa đó ngay. Lúc đầu cô chăm nó bao nhiêu kiểu vậy mà nó vẫn không mọc được. Cô đành trồng nó ở bùn, mọi người đều chê cô:

- Ôi trời chỉ có hoa súng mới trồng được ở bùn thôi!

Cô vẫn không nản mà vẫn trồng nó nào ngờ nó dần dần mọc lên nở hoa trông rất đẹp, có màu trắng và màu hồng đẹp rực rỡ. Ông trời lấy lại được phép thuật từ bông hoa và cứu người mẹ của cô gái sống lại. Cô gái đặt tên cho loài hoa đó là hoa sen.

Khánh Thư, năm 2021 (8 tuổi)

Người gửi: Nguyễn Chí Hiền
hienmaitructhuminh@gmail.com


Phamngochien.com - 13:44 - 19/12/2022 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận