Ghi-ta, mưa.
Ghi-ta, buồn.
Ghi-ta lục lọi tâm hồn
Tìm được chiếc hôn vỡ nát
Lăn từng hạt
Buồn miên man...
Tiếng ghi-ta phân vân
Thương nhớ thêm bội phần
Gục bên ghi-ta run run ngàn nước mắt
Để chiều mưa hiu hắt
Ghi-ta buồn thật không?
Tiếng ghi-ta đã chẳng còn trong
Phong phanh vô vàn bụi nhớ
Co mình bên góc phố
Bạc màu!
ĐINH THỊ SEN