Nhớ nhà văn Nguyễn Tuân ( Nguyễn Khôi - Hà Nội )

                                  ( Cứ đốt Lò hương cho tới sáng

                                   Thử xem mưa gió đến bao giờ )

                                                                     Hải văn thi tập
 
Vắng Bác Nguyễn, phở ăn không thấy khoái
Làng Mọc xưa... giờ toàn lũ ngụ cư ?
- Tự nhận mình là "chuyên viên ngôn ngữ "
Cứ ngông ngang, khệnh khạng, phớt lờ...
 
Dong chơi chán để " Một thời vang bóng "
chút hồn quê "Hương cuội" đượm tình Làng
"Sông Đà " vang qua mấy mươi ghềnh thác
Vui "Thả thơ" đọng phím ở " Chùa Đàn "
 
Là Bác Nguyễn không thích khen, tránh thưởng
Đúc văn chương để phụng sự đồng bào
Mỗi con chữ như một viên ngọc sáng
Để muôn đời dân Việt thương yêu...
 
Bác Nguyễn ơi, đời nay đang biến hóa
-Tiếng Anh pha tiếng Việt mới là oai
Văn thơ tựa "mì ăn liền " sống sít
Hội Nhà Văn đông tới cả nghìn người...
 
Vắng Bác Nguyễn... văn đàn chừng đang "chết "
Sách in ra chắng có mấy ai màng
"Cho không đấy "- có ai người chịu đọc ?
Cái thứ Văn lễnh loãng rượu pha cồn...
 
Bác Nguyễn ơi, ai chấn hưng văn học ?
Toàn bằng " mua', chức " chạy " ngự văn đàn
Thôi, Bác cứ nẻo Tây phương cực lạc
Nhắm rượu suông quên đi chuyện phàm trần...
 
                   Viết tại Làng Mọc, kỷ niệm 100 năm ngày sinh Bác Nguyễn
                                            10/7/1910 - 10/7/2010
        

Phamngochien.com - 17:24 - 17/07/2010 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận