Mong bình yên qua đây (Lê Hưng Tiến - Ninh Thuận)

 

Mong bình yên qua đây. Tôi có thể hứng từng con nắng nhảy long tong trên mái đầu con phố phó xẩm mặt. Bao nhiêu là kiễng màu hằn lên vệt vệt lóng lánh những ngón tay ngoan đan từng cơ thể dịu dàng hồng vào môi mắt, làm vết loáng in nền thủy tinh mùa biếc nhớ mà ký ức vẫn chưa xanh xưa một thời ai đã.

Mong bình yên qua đây. Tôi có thể dắt nhiều con chữ đi dạo khắp phố phường, dạo từng ngõ ngách, hẻm hốc ở khắp mọi nơi trên toàn đồ của mình để kiếm tìm những ý tưởng cho mỗi bài thơ trở về bản chất ban mai đúng nghĩa của nó.

Mong bình yên qua đây. Tôi có thể hoang hóa bao thế kỷ vào chung một tấm đồ trắng của lịch sử, để Adam và Eva vó ngựa về được mặt trời nguyên thủy.

Mong bình yên qua đây. Tôi có thể hái tự thức của mình trên những cây chữ thập hoặc những cây thánh chữ để ban phát thần hồn cho những lông tơ sương xuống muộn.

Mong bình yên qua đây. Tôi có thể là tôi của bao nhiêu người khác cùng khao vọng hít thở bình yên qua lăng kính cuộc người. Lăng kính nhiều mảnh vỡ ý thức. Những mảnh vỡ này chưa thể lắp ghép được con lắc thời gian.

Mong bình yên qua đây. Tôi có thể là bạn của bao nhiêu người khác không cùng quan điểm làm nên ngã thể mới cho tự thức thành hình, nhưng sự khác biệt lại là sự thay nhau tồn tại và phát triển trong tư duy bình yên của mỗi người.


Phamngochien.com - 21:07 - 13/01/2020 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận