phố núi cựa mình mây ngẩn ngơ
ngàn thông lãng đãng khói sương mờ
Pleiku gió tạt vào nỗi nhớ
níu vạt mây trời vương giấc mơ
chân dẵm mù sương tay vốc mây
mùi hương con gái thoảng đâu đây
phố núi chao nghiêng chiều tháng tám
trong ché rượu cần ngây ngất say
đồi cao thả dốc chiều bỗng lạ
loanh quanh mờ ảo dấu chân người
dã quỳ hun hút hoa vàng quá
ngỡ một trời mưa sao đang rơi
cạn chén sương mù tôi mời em
Pleiku trời thấp khói chiều lên
ngất ngây theo tiếng cồng chiêng gọi
chợt nhớ một người vừa quen tên...