HƯƠNG QUÊ
Hương cốm nhà bên duyềnh sang nhà hàng xóm
Cô bé thậm thò vắt ngang dải yếm
Níu bờ sông
Ơi ời “ra ngõ mà trông”
Vi vút gió đồng...
Ngẩn ngơ
giấc mơ
Níu đôi bờ bằng dải yếm
Chuốt tóc mềm làm gối chăn êm
Áo tứ thân trải lá lót nằm
Gom gió lại để chiều bớt rộng...
Thẩn thơ
Tiếng mơ thầm thĩ
“Người ơi...
Người ơi...”
Dan díu lời thề
Ngõ quê líu quíu.
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
LIỀN ANH LIỀN CHỊ
Ơ này lúng liếng
Ơ này lả lơi
Nhịp phách chơi vơi
Chênh vênh lời hát
Ờ thì gió mát
Ờ thì trăng thanh
Ngơ ngẩn liền anh
Ngả nghiêng liền chị
Gió luồn mộng mị
Mớ bảy mớ ba
Yếm thắm nhú hoa
Đêm trăng rờ rỡ
Người ơi người ở
Người ở người ơi
Nhịp phách buông lơi
Tính tang tang tính.
ĐẶNG XUÂN XUYẾN