Nếu không sâu sắc thì sẽ không lâu bền
Nhưng chuyện đời đâu cần cái gì cũng sâu sắc
Nên có chuyện nhớ, chuyện quên đan cài thưa nhặt
Và thật thà, dối trá cũng mấp mênh
*
Trong góc phẳng cuộc đời tím tái đến xanh xao
Không thể sống bằng kinh nghiệm chỉ có trong sách vở
Với những nỗi buồn và niềm vui tránh trớ
Cứ loay hoay trước câu hỏi, làm gì và phải làm sao?
*
Tiếng sương đêm rơi thánh thót, nhịp đời trôi
Sao lãng phí thời gian, để chứng minh điều ta không hề có
Lợn cợn niềm tin những điều bé nhỏ
Xiêu xó bên đời trong tiếng vọng xa xôi
*
Khi ta không đòi hỏi cho mình, ở cuộc đời này
Thì có gì đâu mà bất mãn
Cống hiến được bao nhiêu mà lộng ngôn: kiêu mạn
Lẵng lặng cười một mình, những khao khát đắm say
*
Đất nước yên bình, rãnh quá rỗi hơi
Ngồi nhậu với bạn bè, thao lao chuyện hồi đó
Chuyện nắng, chuyện mưa thì thời nào cũng có
Mà khi mưa qua, thì nắng mới sẽ xanh ngời ...