Chiều Tây Ninh + Thương bóng quê nhà (Tịnh Bình)

 

CHIỀU TÂY NINH

Ai về Tây Ninh thăm xứ nắng
Tình ta thấm đẫm chốn nơi này
Ghé bến Giang Tân qua Bến Kéo
Cẩm Giang sông cũ chuyến đò đầy
*
Ai về Tây Ninh bao lưu luyến
Mênh mang ruộng lúa cánh cò bay
Chuông chùa Gò Kén ngân man mác
Quan Âm dáng mẹ tạc trời mây
*
Ai về Tây Ninh bao thương mến
Nghiêng dòng Vàm Cỏ bóng trăng chơi
Xa xanh dáng núi nhòa mây trắng
Khói đồng ai thả giữa chơi vơi...
*
Xăm xăm rẽ lối về chốn cũ
Cầu Đôi nước chảy có chia phôi
Xanh xanh dáng lúa hong tóc mượt
Long Hoa chợ cũ đã khác rồi...
*
Ta trải lòng ta về phương ấy
Nhớ mái trường xưa tuổi học trò
Rớt chùm ve hạ buồn thổn thức
Đâu rồi một thuở chẳng sầu lo
*
Thăm mái nhà ta thời trẻ dại
Thềm xưa hiu hắt cỏ mọc đầy
Đường quê ngõ trúc chừng im ắng
Cánh diều thơ bé cũng xa bay
*
Dùng dằng chân bước đi hay ở
Khoảng trời thao thiết vạn tình quê
Đâu bóng hoàng hôn che khuất lối
Lòng ơi giông gió đã tứ bề...

TỊNH BÌNH

 

THƯƠNG BÓNG QUÊ NHÀ

Gió thổn thức mùi rơm rạ cũ
Tiếng cánh đồng thở nhẹ trong đêm
Hương lúa khẽ chạm mùa con gái
Ngọn liềm trăng cúi xuống nồng nàn
*
Bình minh ơi xin đừng gọi nắng lên
Đêm cỏ ướt mắt sương còn mọng nước
Phiên chợ sớm mẹ đi về xuôi ngược
Khói bếp quê nhoi nhói bao chiều...
*
Đành lạc mất cánh diều tuổi dại
Những chân trời khao khát giấc mơ xa
Tự dỗ mình trong vành nôi thơ bé
Mái nhà xưa...
                Bậu cửa... Mẹ già...
*
Gió vấn vít sợi hương ngày cũ
Phía mờ xa thương bóng quê nhà
Thèm tiếng nghé lạc bầy gọi mẹ
Giữa muôn chiều ăm ắp hoàng hôn...

TỊNH BÌNH

 


Phamngochien.com - 11:25 - 03/08/2020 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận