SỐNG CUỘC ĐỜI KHÁC
Chúng ta đã lưu trú mình nơi đâu
Thành phố nhỏ không mà quạnh hiu căng chật?
Bao lời bi hài chực chờ cất tiếng
Réo những phiên bản vô hồn.
Sao lưu trú mình giữa vùng trắng cô đơn
Soi trong gương không tìm ra nhân dạng
Kìa khuôn hình phỉnh lừa giả tạo
Thực ảo mỉa mai.
Anh neo làm chi nơi đây lời hát u mê
Em đánh rơi làm chi giọt thở dài mòn rỉ
Nhìn nhau mà lòng thinh lặng
Hỏi rằng: Sống một cuộc đời khác
Làm chi?
NỬA CUNG
Vẫn phố dài xao xác người qua
Vẫn vùng nhớ trôi vèo khoảng lặng
Tiếng dương cầm vang vang chầm chậm
Nửa cung buồn nhoi nhói phím cô đơn.
Giá chưa từng có những giận hờn
Không gian nhỏ nhìn quanh quen thuộc quá
Người nhìn nhau đã thành xa lạ
Mỗi khóe mi vời vợi một màu trời.
Biết bao lần tìm kiếm hụt hơi
Mình trốn nhau giữa nếp ngày nhàu nhĩ
Giọt dương cầm vẫn ngân đều thủ thỉ
Kéo dài thêm miền trắng những đêm mơ.
Phố vẫn là phố thuở ngây thơ
Khoảng trống nhớ vẫn đầy vơi như thế
Mà nửa cung sao hoài dang dở
Cuối chân trời chỉ một cánh chim côi.
Vĩnh Thông