Thay lời tựa
Tôi dừng lại trên trang thơ Mai Hữu Phước, và thấy không khí chung quanh tôi bỗng cũ đi một cách dễ chịu. Tôi thấy hiện lên nơi xa hút một đồi trăng sương rơi nhẫn cỏ, một khu vườn đầy hoa bướm tuổi thơ, một người yêu lãng mạn không bờ bến - "Hồn tôi trời đổ cả mùa ngâu"... Và cái thế giới hiện hữu ồn ã quanh tôi như biến mất. Thơ ca có thể làm thay đổi thế giới nội tâm, có thể đưa ta thiên di sang cõi khác mà ta không ngờ tới. Chỉ khi những xao xuyến dần lắng lại, ta mới thoát mộng trở về nơi thực tại. Mai Hữu Phước đã làm được điều đó đối với tôi, bằng những câu thơ sinh thành từ ngòi viết hồn nhiên, dịu dàng và thanh thoát.
Mời bạn hãy cùng Mai Hữu Phước thả hồn về một chân trời khác...
Nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo
Vô tư hồn nhiên
Nắng vô tư Bình minh tóc em Anh chẳng vô tư Khi nhìn thấy tóc.
Mưa hồn nhiên Ướt mềm áo em Anh chẳng hồn nhiên Khi nhìn thấy áo.
Anh xin một lần Làm nắng, làm mưa Để vô tư Để hồn nhiên Trên tóc và trên áo
Câu thơ sinh thành Từ những ngây thơ.
(25/10/2005) |
Naive and blithe
The sunshine is naive To be the dawn on your hair I am not so naive When seeing the hair.
The rain is blithe When wetting your dress I am not such blithe When seeing the dress.
I wish I could once be the sunshine and rain So I can be naive And blithe On your hair and your dress.
The verses are composed From being innocent.
(25 October, 2005) |
Mưa cuối mùa
Có người ngồi ngắm mưa thưa,
Hồn nhiên nhẫm đếm sợi mưa cuối mùa.
Sợi mưa đếm mấy cho vừa,
Để người ngồi với cuối mùa bâng khuâng.
(02/2006)
The last rain of the season
Someone is sitting to look at the thin rain,
Quietly counting the last drops of the season in vain.
How many drops are falling,
Leaving one melancholically counting.
(February, 2006)