.
Một lần về Sài-Gòn
Vây quanh trái tim bão dữ
Cuộc tình chia biệt bao năm
H. xưa một thời mộng-ảo
Bơ vơ trời đất Sai-Gòn .
Tôi chong mắt nhìn quanh tôi
Đã mất em từ dạo đó
Tình em phố rộng sông dài
Trên cao ngọn đèn vàng võ .
Nước mắt liệm-khâm quá-khứ
Hoang trôi quay lại Sài-Gòn
Mưa, mưa ầm ào thác đổ
Quên rồi ngày cũ nụ hôn .
Tôi về ngày tháng ngậm tăm
Kể từ đêm ta từ-biệt
Nhớ không thôi đã mười năm
Trời Sài-Gòn buồn da-diết .
Ở sân bay em không nói
Lúc ta lặng im cầm tay
Em Pennsyl, tôi ở lại
Xa bỏ cuộc tình hôm nay .
Em, tôi chiếc lá cuối cùng
Ngậm ngùi Sài-Gòn mưa nắng
Giữ hoài nổi nhớ, đợi, mong
Đi trọn một đời xa vắng .
Chiều sông Sài-Gòn chầm chậm
Trôi nghiêng lỡ hẹn ngày về ...
Huy Uyên
Đợi mùa thu về
Ở đó mùa thu chưa về
Chiếc lá âm thầm rơi rụng
Bỏ lại trong vườn nụ cười
Cầm giữ trong tay khoảng lặng .
Em đi mang theo con tim
Hát khúc ca buồn con phố
Gió có quay lại bên em
Mắt môi buồn chi lắm thế !
Thiếp mê một đời giấc ngũ
Xa nhau có làm em buồn
Sông xa chảy hoài nổi nhớ
Bên đường dấu xưa bước chân .
Đà-Nẵng lá thu chín vàng
Mây bay lang thang trú ngụ
H. xưa cổ-tích tháng năm
Em, tôi giấc mơ loài quỷ .
Phải mắt em buồn bên cửa
Có đợi chờ không thu về ?
Cuộc vui trốn miền nhung nhớ
Bia mộ riêng tôi ngày về .
Em có về không tôi chờ
Ngoài trời sắc thu vàng lá
Con đường nhớ dấu chân xưa
Đâu đây âm vang tiếng gọi .
Nhớ người !!!
Huy Uyên