.
Một ngày không được gặp em
Trái tim đòi cơn nức nở
Dẫu biết yêu người là thế
Sao ta chẳng thể cam lòng!...
Một ngày vừa đợi vừa mong
Vừa trách vừa hờn ai đó
Miên man nối dài thương nhớ
Giận mình sao quá ngu ngơ...
Một ngày chỉ biết làm thơ
Viết lên trời xanh mây trắng
Để cho nỗi buồn lẳng lặng
Ru hồn về phía người thương...
Thì thầm gọi khẽ tên em
Giữa chiều sầu bi trống trải
Ta mơ... ở nơi xa ngái
Chúng mình tay nắm bàn tay...
...............................
Một ngày vừa lạ vừa quen
Nối dài giấc mơ xa ngái
Để lòng càng... thêm trống trải
Lại thêm ngày nữa... xa nàng.
Trần Anh Tuấn
.