Chiều đi qua lối cổng làng
Theo chân tiếng trống trường tan em về
Hai làng chung con sông quê
Đò đi cứ ngỡ đò về
Lại vui
Mỗi nghề một kiểu mồ hôi
Chẳng ai biết trước được đời mình đâu
Càng tham càng lắm khổ đau
Biết rồi mà vẫn cắn câu
Mọt đời
Chợ làng cũng nổi cũng trôi
Thiệt hơn chi đó với người làng ta
Không yêu cũng vẫn cười xòa
Đồng tiền có lỗ đã qua lâu rồi