Bần thần vụt chú chim bay
Bông hoa chợt rớt khỏi tay, giật mình
Một cơn mưa bất thình lình
Đưa tay sờ trái tim mình, vẫn đau
Hạt trời rơi xuống thật mau
Vết thương được dịp quặn đau cả người
Tự nao môi vắng nụ cười
Đêm, thèm một giấc ngủ vùi đến mai
Gió từng cơn buốt bờ vai
Lối yêu đã nỡ vì ai đóng nguồn
Hình như… trái đất hình vuông?
Nên người lưu lạc bốn phương chẳng về.