Lang thang phố thị (Lưu Tấn Thành - Ninh Thuận)

Tôi tìm gì đây nơi phố thị đông người này, cuộc sống quá nhiều nỗi đau, mỗi người có hoàn cảnh khác nhau. Tình yêu giữa đồng tộc khác nhau, thế giới này luôn tràn đầy ảo tưởng, hôm nay tôi nghèo ngày mai anh giàu có chỉ vì lòng người đố kị nơi phố thị khiến anh phải lao đầu vào cuộc sống mưu sinh ấy. Ja Là đi quanh khu trọ đồi trị, ngậm điếu thuốc Jet chiêm nghiệm cuộc đời này có quá nhiều đắng cay. Căn phòng tồi tàn chứa bảy người trong giới giang hồ ăn chơi sa đọa, xem người thân chỉ là con thiêu thân, muốn hủy diệt lúc nào không hay. Đời của họ chỉ đi làm mướn rồi tụ tập quanh khu trọ lai rai vài li, rồi một lít, giờ say xỉn không biết mặt trời, mặt trăng là gì. Năm tháng trôi qua, Ja Là đi theo bọn này đi làm ăn, một con người đứng đắn, vì số phận không may đối với anh, thay vì đi làm mướn, hầu để dành dụm làm vốn lấy vợ, có của để bên nhà gái khỏi khinh, chê bai.

Sáng sớm, Ja Là vệ sinh cá nhân xong, chuẩn bị đi theo các bạn giang hồ đi làm ăn, nói là giang hồ nhưng những bọn này chỉ là dân ăn chơi nghèo đói, không có máu mặt ở Sài thành này. Làm trong vựa rau củ quả ở chợ nông sản Thủ Đức TP HCM, Ja Là vang giọng từ phía xa để gọi đồng bọn, vì mâu thuẫn cá nhân. Ngày qua ngày không biết sống như thế có ý nghĩa gì cho đời, Ja Là tiếp nối con đường tìm kế sinh nhai bằng hành động rời bỏ kẻ giang hồ, quyết chí làm để kiếm nhiều tiền. Một tháng Ja Là kiếm được mười hai triệu, trừ tiền chi phí còn lại mấy triệu dành dụm. Eh đi đâu đấy, tiếng Ja Là kêu ú ớ như người Chàm nói tiếng Việt bằng giọng Chàm chính hiệu, anh ta tán gẫu một chị tên Hiền Thi.

-  Em đi đâu vậy?

-  Dạ! Anh, em đang kéo xe chở hàng đi giao cho khách. Anh hỏi làm chi rứa. Ối chao, nói vui ấy mà, em quê ở chi mô?

Anh hỏi nhiều quá, khó để trả lời câu hỏi của Ja Là, Hiền Thi tiếp tục đi tới, để hoàn thành nhiệm vụ của mình. Hiền Thi kể câu chuyện về gia đình nghèo khổ của mình cho Ja Là nghe, anh ta động lòng thương mến Thi ngay phút chốc, dám liều mình yêu thầm Thi, trong con mắt của mình Thi là người dễ thương nhất. Anh nói xảo, hay anh đã có người yêu rồi.

Ừ, trời có chi đâu? Tình yêu sao dám đưa ra làm trò hề được Thi, con mắt là cửa sổ tâm hồn. Thi nhìn Ja Là với ánh mắt thắm thiết, có vẻ trong ánh mắt của Thi chứa bao nhiêu những nỗi lòng thầm kín để biết yêu một người trong đời của mình. Mặc dù trước đây, Thi đã thầm yêu một anh gần nhà, quá nổi anh ta học hành cao xa, nên không dám thổ lộ tình yêu của mình với anh ấy. Dáng người Thi nhỏ nhắn, khuôn mặt duyên dáng, tóc quăn như người Âu châu, con mắt đen lóng lánh. Qua ba tháng tìm hiểu Ja Là mới biết Hiền Thi là người đồng tộc theo tôn giáo Islam, gia đình khó khăn muôn phần, Thi phải đi kiếm đồng tiền để nuôi em ăn học, mỗi tháng Thi phải gửi cho em một triệu đồng.

Năm sau, chuyện yêu đương của Ja Là mới vỡ ra, biết cha mình không ưng thuận khi quen biết người khác tôn giáo. Bản chất gia đình Ja Là khó tính, cha mẹ đặt đau con ngồi đó, giờ thời hiện đại rồi ba mẹ vẫn giữ quan niệm cũ. Con ưng ai đó là tùy quyền quyết định của con, con muốn gia nhập đạo của họ đâu chẳng sao. Tôi nói rồi anh không nghe, sau này đừng nhìn mặt gia đình tôi, Ja Là đau buồn, ngồi ủ rũ, lấy chai rượu Volka làm vài đi để quên đi nỗi sầu, yêu đương, lập gia đình cũng phải theo đúng nghĩa đạo của gia đình.

Em ơi, gia đình anh không cho anh lấy người ngoại đạo, bổn phận làm con phải nghe gia đình. Vì tình yêu của chúng ta, em cho anh lời khuyên để chúng ta sống mãi mãi bên nhau em nhé. Theo ý em, nếu anh đem lòng yêu em thật tình, một lòng một dạ với em thì anh theo em vào Sài Gòn lập nghiệp, sinh con đẻ cái trong ấy. Còn nếu anh nghe theo cha mẹ thì em không cản được anh, vì đạo chữ tình và chữ hiếu anh phải làm sao. Sự lựa chọn của anh là do anh chọn lấy, chứ em đâu có quyền gì để quyết định cho anh. Em nói chí phải, con đường đời là do anh chọn, cảm ơn lời khuyên của em. Thật sự anh rất yêu em khi phút lòng nhìn em bằng ánh mắt trẻ thơ trước đây, đến nay chúng ta đã hơn ba năm yêu nhau. Hãy ở bên nhau em nhé. Cuộc đời này sẽ đẹp thôi em à. Thoáng qua, thời đại toàn câu hóa hiện nay mỗi dân tộc phải bảo tồn, giữ gìn và phát huy bản sắc văn hóa dân tộc, chứ không lo sẽ chìm ngập trong bóng tối. Tình yêu của Thi và Ja Là gặp muôn vàn phong ba bão táp, gia đình không ưng thuận, hai người dắt nhau vào Sài Gòn sinh sống.

Thuê một phòng trọ giá một triệu hai, chồng đi phụ hồ, vợ đi làm vựa rau củ quả, tháng ngày qua nhanh, hai người có đứa con. Khó khăn chồng lên nhau, công trình của Ja Là chuyển xuống địa phương làm trong vòng một năm. Hai người ít gặp nhau hơn, con cái thiếu thốn nhiều thứ, tình cảm ngày càng phai nhạt. Đêm đêm suy nghĩ tình yêu giữa hai vợ chồng ngăn cấm, biết tụi nhục bao nhiêu khi đối mặt với dòng họ, Ja Là trầm ngâm, suy tư. Ở Sài Gòn, Hiền Thi mong ngóng tin chồng, chứ thời nay xài zalo, facebook,... nên tình cảm của vợ chồng đứt đoạn, tháng ngày dần qua, Hiền Thi chát chít với bạn bè trên face, dần dần tình cảm nảy sinh giữa Thi và anh T, lúc này con cái Thi đem về cho mẹ nuôi, Thi vào tỉnh Bình Dương để gặp anh T cùng uống café và trò truyện, kể chi li đầu đuôi câu chuyện cho anh T nghe, nỗi cô đơn đã xoa dịu, thay vào đó là tình yêu face xuất hiện nơi cô, yêu anh T, Hiền Thi và anh T trốn Ja Là qua sống ở Tây Ninh, anh T là dân chuyên làm nghề mua bán người, có khách thì anh T được hoa hồng nhiều. Ja Là gọi điện thoại hỏi thăm vợ, vợ nhắc máy, nói chuyện vẫn bình thường, tươi tắn chẳng chút rầu rĩ gì. Ja Là hăm hở để đến gặp con và vợ mình. Tháng ngày ấy, vợ đã theo người khác, rồi đi biệt tăm không biết sống chết ra sao. Cô đơn, cô độc và cuộc đời của Ja Là ra sao khi không còn là chính mình. Thương thay số phận lận đận.

 


Phamngochien.com - 07:16 - 11/05/2017 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận