Núi nhạn xanh màu cao nguyên giữa lòng thị xã
Chiều buông trôi câu hát lưng chừng
Em giặt áo cho sông Ba thêm trong
Cánh gió dường như không ngủ
Chiều Tuy Hòa bao giờ cũng rực
Những con đường như chưa một lần qua
Ai đó ngóng trông ngút tầm eo lúa
Suy tư có bao giờ bình yên.
Chiều Tuy Hòa tươi thì con gái
Lồng lộng như là không tuổi không tên.
Đào Đức Tuấn