Vuốt nếp gấp
thời gian ngân ngấn
giấu gì?
cho chật góc tâm tư bộn bề trăm lo, ngàn nghĩ
khóm nhài trước sân bận bận hoa tàn, hoa nở
thanh xuân một đi không về.
Ánh mắt si mê trao nhau ngày xưa chưa đổi
xoay một bước chân
tình đã lạnh
ôm góc tâm tư úa nhàu
nghe sợi gió,
cứa qua lòng sắc ngọt
cuối trời, mây xám dắt dìu nhau.
Em đâu có mượn giấc mơ
mà trăng khuya đêm đêm gõ cửa
xoắn xuýt lãi lời đậm nhạt rủ rê ám thanh, chân sắc
vuốt nếp gấp sơ tình
giấc mơ trăng vỡ tan lan tràn vạn mảnh.
Vuốt nếp gấp thời gian ánh nhìn nhàu nhĩ
hoa tàn, trăng rụng
thanh xuân như mảnh lá cây cuốn bay phía nào ai rõ?
có chút hương ghé tai em thầm thì rất khẽ
trăng hôm kia thật tròn mà gió lại nhẹ tênh!