.
Về đi anh Hà Nội đã vào thu
Cây cơm nguội đổ vàng từng ngõ nhỏ
Chút heo mây tơ vương theo làn gió
Em một mình lặng lẽ bước không anh
Trăng thu buồn soi bóng nhỏ mong manh
Hồ Thiền Quang hoa sữa dài trắng lối
Đâu ghế đá ta hẹn hò mỗi tối
Anh xa rồi chỉ còn mỗi em thôi
Lời yêu đầu ngỡ mãi chẳng phai phôi
Bỗng như thu ... nhuộm vàng màu lá úa
Mưa khuya lạnh cho hồn em chết nửa
Vắng anh rồi Hà Nội có còn thu ?!!