Em gói trọn một mùa hè đầy những phượng
để gối đầu
mơ về mùa thu nắng vàng hoa cúc...
những luống cuống vòng xe
những ngập ngừng áo trắng
những lặng thinh tay nắm
và ngọt ngào như vừa mới phôi thai...
mùa thu theo chân em đến bên khung cửa đầy hoa cúc
những bài thơ tình ướt sũng
những mộng mơ thổn thức
để em quên ta
vốn ta là chiếc gối ngày hôm qua
chẳng thể đánh thức em
trong nụ cười rạng rỡ
em soi gương và thấy mình thướt tha trong tà áo trắng
còn ta thấy mình đang phiêu bạt trong cô đơn...
ta xin em níu lại một mùa hè
đặt phía sau mùa thu tỏa nắng
sân trường giờ em đi cùng bao mùa thu khác
ta ở lại
và vẫn mỉm cười...
Áo trắng ơi!
Em nợ ta một mùa hè nhiều lắm...!
Hoa Dã Quỳ