Mùa hạ cuối cùng (thơ Trương Nam Hương)

Xa rồi ngày ấy em xa
Ngôi trường với gốc phượng già vẫn đây
Em quên tôi, tháng quên ngày
Mình tôi với lặng lẽ này... nhớ nhau.

Đỏ bao mùa hạ trên đầu
Lời em nước chảy qua cầu, thế thôi
Thương nhau mọi lẽ ở đời
Mình đa mang lắm thì người vô tâm.

Giờ thương nhớ mỗi tôi cầm
Phải mùa hạ cháy âm thầm trên tay
Em xa hút tháng hút ngày
Lòng tôi, chỗ khuyết em, đầy tiếng ve.

Tâm tư như lá bộn bề
Bóng mình lại dắt mình về cô đơn.
Khi người chẳng thể quên hơn
Người còn quay lại đền ơn tháng ngày!

 

TRƯƠNG NAM HƯƠNG


Phamngochien.com - 21:04 - 29/12/2009 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận