Vừa bừng tỉnh
nước mắt còn dài
tay còn run
quờ quạng tìm cho mình một nơi bấu víu
nhưng chới với...
Khi ký ức thét ngoài ô kính nhỏ
khi cô đơn chỉ trực chờ gõ cửa
trái tim giả vờ ngái ngủ
nơm nớp một hình hài sẽ lãng quên...
Một ngày nhớ đến rát bỏng
một ngày khát cháy yêu thương
một ngày ác mộng lùa về
soi mình để thấu tim đang rỉ máu
nhưng chưa chết những hy vọng...
Siết chặt vòng tay
để cảm thấy ký ức vẫn vậy
để cảm thấy gần hơn giây phút ấy
giây phút còn một người sống lại từ những giấc mơ...
dù chỉ là ác mộng !
--- hoa dã quỳ ---