Tiếng nhạc len vào trong đêm xuân
Trời se se... rét... tần ngần... nôn nao
Run run lửa nến chênh chao
Lòng nghe êm ái mùa trao ý tình
Đêm khuya, đêm với một mình
Một mình một mộng, tang bồng, phiêu du
Trầm tư khói thuốc vẩn vơi
Chén trà sóng sánh, trang thơ chập chờn
Nhạt nhòa ý thức dại- khôn
Để âm thanh rót vào hồn chơi vơi
Cho say ngây ngất đất trời
Máu đào tan giữa bồi hồi cõi xuân
Phút giao thời bước phân vân
Phút khe khẽ... nhẹ... nhẹ... dần mưa bay
Là sâu lắng quá đêm nay...
Lặng im vũ trụ cũng say mơ màng
Ta nghe mùa chuyển khẽ khàng
Thả êm cái rét nhẹ nhàng xuống thơ.
TRẦN ANH TUẤN