Vô tình hứng giọt sương rơi
Bên thềm ai đó chơi vơi đợi đò
Nặng lòng trách, nặng lòng lo
Vô tình ai thả tiếng hò trôi sông
Một mình em ngóng chờ trông
Mảnh thu đốt nửa cánh hồng rụng rơi
Vô tình chén cũ cạn rời
Nồi cơm để nguội trầu cơi lệch lòng
Vô tình lúc mới trổ đòng
Thân em chết lặng bòng bong hoá sầu
Em về khép cửa mưa ngâu
Giận anh sóng cả tình đầu buông lơi
Lỡ mang ong bướm ra cời
Buông mành cánh phượng tả tơi đô thành
Tình đầu bão lũ vần nhanh
Anh đi mau hiểu tình xanh tìm về...
Phận em con gái tràn trề
Duyên quê giữ trọn lời thề thủy chung
Đặng Thy Đông