Tự khúc mùa đông (Nhật Quang)

 

Lá vàng rơi lác đác

Chiều cuối Thu mênh mang

Em thả vào ngày úa

Chút se lạnh Đông sang

 

Anh ngồi gom nỗi nhớ

Từng kỷ niệm hanh hao

Trong ngõ hồn sâu thẳm

Nghe gió lùa lao xao

 

Thu tàn Đông trở giấc

Chập chùng mây hắt hiu

Đồi sương dã quỳ nở

Ngát vàng lối em đi

 

Anh ngồi nâng cung phím

Réo rắt khúc mùa Đông

Bên ly rượu sâu hoắm

Thả hồn cõi mênh mông.

 


Phamngochien.com - 10:57 - 09/12/2018 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận