Trưa trên đường nghe hát câu quan họ (Trương Ngọc Triển - Đăklăk)

Mặt đường buổi trưa nghe lặng yên,

Chẳng có liền anh, em vẫn làm liền chị.

Nón ba tầm nay là chiếc mũ,

Áo mớ ba là quân phục màu xanh.

 

Gió cứ vô tình làm lay tóc anh,

Cây trúc xinh sân đình trúc ngả,

Trưa miền Tây hát câu quan họ,

Em càng xinh bởi vóc dáng con đường.

 

Sông Cầu bên nhớ bên thương,

Sông Hiếu đôi dòng lơ thơ nước chảy,

Nhịp cầu nối đôi bờ xa cách ấy,

Gió từ mạn nào làm cớ, áo ai rơi.

 

Đi từ hôm nay theo tiếng gọi ngày mai.

Trên quán dốc kia nhiều cây xấu hổ.

Em hát khúc người ơi người ở,

Đường mở lên ngàn, anh đi về đâu?

 

Em vẫn hát lời cha mẹ đã trao nhau,

Con chim xanh, cây xoài xanh, chim đậu.

Con sáo vội sang sông là con sáo sậu,

Cô gái mở đường hát quan họ là em.

 

                                                                                             1979

                                                          TRƯƠNG NGỌC TRIỂN


Phamngochien.com - 20:58 - 12/04/2011 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận