Thương tặng R
Biển Thương Chánh một chiều xưa luyến nhớ
Nắng giăng tơ và gió ngát mây xanh
Em cùng anh sánh bước dạo vờn quanh
Nghe sóng vỗ… lan xa lời biển gọi.
Trời xuống thấp, hoàng hôn như nán lại
Sóng vươn dài khắc khoải kéo bờ ra
Phía xa xa, thuyền ai đương gọi gió
Để thuyền ra khơi kịp lúc đêm về.
Bên ghềnh đá, ta ngồi nghe biển hát
Tiếng muôn trùng xa vọng nhịp lòng rung!
Chiều đã tắt. Đêm về, hơi đông lạnh
Biển vắng người chỉ còn lại đôi ta…
Trong âm ba, tiếng hát rặng dương già
Tình ta cũng cất cao lời tha thiết!
Anh yêu em như thuyền yêu biển biếc
Như triều dâng yêu khôn xiết đôi bờ!
Tình ta mãi chẳng bao giờ lịm tắt
Như ngàn đời biển vẫn hát ngân nga
Như ngọn hải đăng thầm lặng thật thà
Mãi chung thuỷ đưa thuyền về cập bến!