Thân tặng N. Đ
Trên ban công nhà chị
Ai nhổ tóc bạc rơi rơi
Có lẽ trong đêm dài mộng mị
Chị gối đầu trên những giấc mơ
Về một đất nước xa xôi ngóng đợi
Ngang qua ban công nhà chị
Những chiếc máy bay bay
Đến và đi rất đỗi bình thường
Chỉ mong không chuyến nào lỡ nhịp
Như đò buồn bảy năm chị chưa qua
Hẹn nhau ban công nhà chị
Trăng mười sáu e thẹn không về
Chị ơi, tài tình chi vậy?
Mây đen nào cũng "xô nát" vầng trăng
Chiều nay ban công nhà chị
Thèm một chút gió, thèm một chút mưa
Đời vẫn trôi như chưa từng ở lại
Chị vẫn cười như nắng hạ vừa sang!
Trần Xuân Tiến
Khổ thơ cuối hay đó.
Cố gắng phát huy nha.
"Chỉ mong không chuyến nào lỡ nhịp
Như đò buồn bảy năm chị chưa qua"
Thương chị.. Em biết số em rồi cũng thế.. Ngóng trông thêm, đâu ích gì phải không? Chị vẫn nhắc em bao lần, đừng để "ế".. Em cũng chỉ biết cười cho qua. Chị cũng từng chờ, không nỡ buông. Em cũng sẽ chờ, dẫu biết người ấy sẽ lên xe hoa, với một người chẳng phải em.. Đôi lúc người ta chẳng biết mình làm những việc vô ích, để-làm-gì và để-được-gì..?