Tơ trời lung linh (Phạm Ánh - Bình Định)

 

Tôi về thảm cỏ biếc xanh

Ngã lưng một giấc ngon lành như xưa

Hàng dừa mát rượi nắng trưa

Ngập ngừng suối gió đong đưa nỗi niềm

 

Xa quê cất cuốc cất liềm

Áo tơi nón lá …nhiều đêm tôi về

Nên hư hạt gạo khen chê

Thấu tình mưa nắng dầm dề mà thương

 

Lặng trong đất cát ruộng vườn

Tổ tiên nguồn cội quê hương bao đời

Nắng tràn trên bến sông tôi

Chồi non sắc biếc tơ trời lung linh

P.A


Phamngochien.com - 19:26 - 29/12/2019 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận