Thưa thầy ! (Cao Hồng - GV ĐH Thái Nguyên)

 

                                                             (Kính tặng thầy NHĐ)

 

Thưa thầy!

Chúng con nhớ như in dáng thầy đi lui cui

                                                          trên con đường đê nhỏ

Mỗi sớm ban mai, mỗi buổi chiều tà

Chiếc xe đạp tróc sơn, đôi dép cao su mòn đế

Tháng năm...dãi dầu...

              

Thưa thầy !

Có một mùa mưa

Trận bão đêm tràn về ác nghiệt

Mái trường thân yêu xơ xác, tơi bời

Thầy tất tả ngược xuôi, xuôi ngược

Lo cho trò có chỗ học bình an.

 

Thưa thầy!

Chúng con đi chân cứng đá mềm,

Nghe trong tim  ấm áp lời thầy dặn:

Đã là con của ba, của mẹ

Trò của thầy phải nghị lực vươn lên.

Chúng con đi - đường có lúc chênh vênh

Đôi chân bước có thể còn  vấp lỗi

Và khi ấy tuổi thơ nâng con dậy

Thăm thẳm miền ký ức gọi con về...

Thưa thầy !

Năm tháng như bóng câu qua cửa sổ

Dẫu trắng đen, thật, giả  quay cuồng

Dẫu hư vinh đè lên bao số phận

Chúng con vẫn nhớ như in :

Mái tóc bạc của thầy

Nụ cười hiền của thầy

Giọng nói ân tình của thầy

Mãi gieo hạt giống : Niềm tin

 

trịnh thị thủy - (vào lúc: 10:04 - 04-24-2012)
Em rất thích bài thơ này của cô Cao Hồng. Khi người học trò biết nghĩ về thầy là người học trò biết nghĩ đến cái nghĩa tình đạo lý. Biết giữ cái nhân cách đạo nghĩa ở đời.
chúng con đi chân cứng đá mềm
nghe trong tim ấm áp lời thầy dặn
đã là con của ba của mẹ 
trò của thầy phải nghị lực vươn lên
 câu thơ như lời hứa như lời nhắn nhủ đầy thương yêu. Thầy ơi, trò của thầy sẽ không làm thầy buồn sẽ không nản chí giữa bước đường đi vì tụi con là trò của thầy là con của ba mẹ

Phamngochien.com - 10:42 - 16/03/2012 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận