Thời gian (Huỳnh Duy Hiếu)

.

Có thể nào khác được

Khi sự già nua đã chạm vào đáy cốc

Những giọt bia bắt đầu vỡ vụn

Và cơn say ào đến bất ngờ

Chẳng bao giờ báo trước

 

Tôi cô đơn

Em cô đơn

Sự già nua cô đơn

Thèm tiếng hát ru bên vú mẹ

Thèm bài đồng dao rộn ràng bước chân chim sáo

Thèm nụ hôn ngọt ngào trên môi em trinh nguyên

Một thời để yêu và để sống

Đã qua đi vội vàng

 

Tôi người mộng du ngu ngơ

Đi tìm lại chính mình

Sàng lọc thời gian trên bờ ảo giác

Chẳng còn lại gì ngoài trái tim cô độc

Những ăn năn dại khờ

Đang từng giờ sám hối

 

Cho tôi xin một ngày thanh xuân

Để yêu em rất thật

Một ngày không toan tính

Một ngày không điêu ngoa

Sự buồn phiền trở thành xa lạ

Và tình yêu thăng hoa

 

Tôi điểm danh tôi

Sự già nua chẳng bao giờ có thật

Cảm ơn em

Cảm ơn ngày thanh xuân kỳ diệu

Thời gian luôn là sự khởi đầu

Trẻ trung như vừa mới lớn

                                              HUỲNH DUY HIẾU


Phamngochien.com - 09:49 - 31/07/2016 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận