Thân cò lặn lội rong rêu
Áo tơi nón lá hắt hiu phận mình
Cả đời cõng nắng lung linh
Mà nghe thế thái nhân tình lắt lay
Mò cua bắt ốc mỗi ngày
Thân quen bùn đất thương người lấm lem
Đông đầy rét buốt nhá nhem
Ngàn sao mờ ảo trời đêm mịt mờ
Thời gian xuống ruộng lên bờ
Dẻo thơm hạt gạo xanh mơ nỗi niềm
Líu lo buội ớt chim chuyền
Cảm thương giun dế lụy phiền cỏ cây