Khi nào chúng ta có thể cùng nhau đi hết một con đường?
nếu trái tim chẳng thể nào thắng được
sự bỡn đùa của con dốc thời gian
tình yêu bẩm sinh vẫn cúi đầu trước thử thách
đến khi nào giữa con dốc chúng ta sẽ không buông tay
chông chênh ngay lưng chừng vết cắt
trái tim giờ mang hình hài
của một vết sẹo mãi không thể xóa nhòa bởi niềm tin...
và đến khi đứng trên đỉnh dốc
ta tìm thấy nhau bởi những ngã rẽ
con dốc giờ chẳng phải là xa lạ
nó đăm đăm nhìn ta một thời lặng lẽ rời những ngón tay
của một bàn tay vốn đan chặt
vẫn là con đường ấy, con dốc ấy
nhưng chúng ta đã không đi hết cùng nhau
nghĩa là chúng ta đã từ bỏ một tình yêu
để nhìn nhau,
và thấy đôi bàn chân dính bụi của một ngả nào lạ lẫm...
Sài Gòn, 30-06-2011
ĐINH THỊ SEN