Quan niệm của Phạm Ngọc Hiền

Việc chấm bài làm văn hoặc luận văn cũng là hình thức bới lông tìm vết người khác. Người chấm văn nhiều sẽ sinh ra tật thích soi mói, chỉ trích. Trong các cuộc họp chuyên môn, tổ Toán, tổ Thể dục… thường ra về sớm vì các công thức là chính xác và cự ly chạy 100 mét đã rõ ràng. Còn tổ Văn thường ra về muộn vì các giáo viên soi nhau quá kỹ. Mà chuyện văn chương thì có bàn đến trăm năm cũng chưa chắc biết ai đúng ai sai (PNH)




Gửi bình luận