Nỗi nhớ một mùa thi (Phạm Ngọc Hiền)

Mỗi năm, tới mùa thi ĐH, tôi lại nhớ đến kỳ thi ĐH duy nhất trong đời là mùa hè năm 1990. Năm ấy, tôi thi vào trường ĐHSP Quy Nhơn. Có nhiều cảm xúc khó tả, có nhiều hình ảnh lưu dấu ấn trong tâm trí tôi, trong đó có một bóng hồng thi cùng phòng...  Nàng ở đâu, tôi không biết, chỉ biết rằng, sau khi thi xong, lòng bỗng thấy nhớ và làm bài thơ này sau đó khoảng một tháng. Đọc "Nỗi nhớ một mùa thi", nếu thấy có chỗ nào... "ngồ ngộ" thì xin các bạn hãy... nhịn cười vì đây là tâm tư của một chàng trai 19 tuổi chứ không phải là của một đàn ông ... 40 tuổi !

 

Tôi nhớ mãi một kỳ thi Đại học

Giữa một mùa hoa phượng nở nhớ thương

Trong thâm tâm, vương vấn một bóng hình

Mà tôi nhớ, dù chưa từng tâm sự

 

Đó là một buổi sáng nền trời đầy hoa phượng

Tinh sương mây trắng bay bay...

Trong phòng thi Đại học sáng hôm nay

Hồn khó tả, mắt quay nhìn bốn hướng

 

Tôi để mắt nhìn một người con gái

Nàng bỗng nhìn tôi, bốn mắt giao nhau

Nhìn giây lâu, cùng bỡ ngỡ quay đầu

Bỗng từ đó cảm thấy lòng bối rối

Giữa tất cả đều là xa lạ

 

Gió mai đùa tóc nàng bay lất phất

Và nhạc tình đâu ngoài phố thả hồn mây

Giờ căng thẳng bao đợi chờ đã đến

Vừa nghe đề thi, vừa trộm liếc nhìn nàng

 

Tôi cứ nhớ dáng hình cô gái ấy

Có đôi mắt tinh uơm, có mái tóc thả dài

Một vẻ đẹp tự nhiên, một dáng hình giản dị

Dẫn hồn tôi đi vào cõi say mê

 

Rồi những ngày thi trôi qua em ơi

Cứ nghĩ mãi một ngày mai chắc gì gặp lại

Nên phút cuối cùng muốn nhìn em mãi

Nhưng dáng hình cô gái ấy đã đi đâu...

 

Tôi vẩn vơ bước chân dưới nắng hè

Cố tìm được người con gái ấy

Dù chưa được một lần tâm sự

Nhưng chắc nàng hiểu lắm dạ đôi bên !

 

Em đi về đâu ?

Khi một ngày mai thương nhớ

Khi một ngày mai những đêm dài trăn trở

Đang bắt đầu gặm nhấm cõi lòng tôi...

 

  Tuy Hòa Tây, mùa hè năm 1990

 

PHẠM NGỌC HIỀN

 

 

 

Chùm ảnh thiếu nữ mùa hè do nhà thơ Vũ Tam Huề cung cấp

 

phạm thị song hạ - (vào lúc: 18:06 - 06-03-2012)
Một thời thầy rất lãng mạn, hồn nhiên với tình cảm ngây thơ của mình. vậy tại sao bây giờ thấy lại không thể như trước ? vì giờ thầy là một tiến sĩ văn học ư ? hay vì là một giảng viên đại học, một người đang bước vào tuổi trung niên, tự tình cảm thấy không thể như thế...? nếu lấy một lí do, thầy có thể liệt kê ra hàng loạt đúng không ạ? em chỉ hi vọng thầy luôn vui vẻ, sống thật với mình, không phải che giấu tình cảm của mình, chỉ cần không làm gì quá đà là được. em chúc thầy luôn nở trên môi nụ cười rực rỡ như tuổi đôi mươi, hôm nào.
Phạm Nguyễn Ngọc Thanh - (vào lúc: 07:11 - 11-17-2011)
 Hì ! Thầy đi thi mà không lo làm bài để tâm hồn phân tán dữ vậy ? Nếu năm đó thầy trượt đại học thì có ân hận về sự lãng mạn của mình không ? Bây giờ đã 40 tuổi rồi mà vẫn còn lưu giữ mãi bóng hồng trong kì thi năm ấy . Chắc hẳn thầy phải có ấn tượng sâu sắc lắm nhỉ . Liệu bây giờ gặp lại người ấy thầy có nhận ra không ? chúc thầy khỏe để cho ra đời những bài thơ dễ thương như thế !
Nguyễn Kim Tiến (bạn cùng lớp với Hiền) - (vào lúc: 08:08 - 08-11-2011)
Ôi! những tháng năm của lứa tuổi ấy mới ngây ngô, đẹp đẽ làm sao, đời học sinh ai chẳng có những phút giây rung động để rồi xốn sang mỗi khi hạ về, cám ơn bạn đã giúp mình nhớ lại những cảm xúc của tuổi học trò.
Trinh Van Thuoc (TP Tuy Hoa) - (vào lúc: 11:07 - 07-26-2011)
chinh cai tuoi 19 cua thay sang tac bai tho nay nen moi gay duoc su chu y cua nhieu doc gia. Neu nhu bai tho nay ra doi o cai tuoi cua mot nguoi dan ong 40  cua Pham Ngoc Hien thi qua de dang voi thay. Dieu nay moi thu hut va goi nho lai tuoi hoc tro dep nhat cua moi nguoi.

Thanh Ngân - (vào lúc: 16:07 - 07-13-2011)
Hi, Thầy đi thi mà không tập trung thi cử nha ! Hi

Phamngochien.com - 19:49 - 08/07/2011 - Bài của Phạm Ngọc Hiền          

Gửi bình luận