Mỗi năm, tới mùa thi ĐH, tôi lại nhớ đến kỳ thi ĐH duy nhất trong đời là mùa hè năm 1990. Năm ấy, tôi thi vào trường ĐHSP Quy Nhơn. Có nhiều cảm xúc khó tả, có nhiều hình ảnh lưu dấu ấn trong tâm trí tôi, trong đó có một bóng hồng thi cùng phòng... Nàng ở đâu, tôi không biết, chỉ biết rằng, sau khi thi xong, lòng bỗng thấy nhớ và làm bài thơ này sau đó khoảng một tháng. Đọc "Nỗi nhớ một mùa thi", nếu thấy có chỗ nào... "ngồ ngộ" thì xin các bạn hãy... nhịn cười vì đây là tâm tư của một chàng trai 19 tuổi chứ không phải là của một đàn ông ... 40 tuổi !
Tôi nhớ mãi một kỳ thi Đại học
Giữa một mùa hoa phượng nở nhớ thương
Trong thâm tâm, vương vấn một bóng hình
Mà tôi nhớ, dù chưa từng tâm sự
Đó là một buổi sáng nền trời đầy hoa phượng
Tinh sương mây trắng bay bay...
Trong phòng thi Đại học sáng hôm nay
Hồn khó tả, mắt quay nhìn bốn hướng
Tôi để mắt nhìn một người con gái
Nàng bỗng nhìn tôi, bốn mắt giao nhau
Nhìn giây lâu, cùng bỡ ngỡ quay đầu
Bỗng từ đó cảm thấy lòng bối rối
Giữa tất cả đều là xa lạ
Gió mai đùa tóc nàng bay lất phất
Và nhạc tình đâu ngoài phố thả hồn mây
Giờ căng thẳng bao đợi chờ đã đến
Vừa nghe đề thi, vừa trộm liếc nhìn nàng
Tôi cứ nhớ dáng hình cô gái ấy
Có đôi mắt tinh uơm, có mái tóc thả dài
Một vẻ đẹp tự nhiên, một dáng hình giản dị
Dẫn hồn tôi đi vào cõi say mê
Rồi những ngày thi trôi qua em ơi
Cứ nghĩ mãi một ngày mai chắc gì gặp lại
Nên phút cuối cùng muốn nhìn em mãi
Nhưng dáng hình cô gái ấy đã đi đâu...
Tôi vẩn vơ bước chân dưới nắng hè
Cố tìm được người con gái ấy
Dù chưa được một lần tâm sự
Nhưng chắc nàng hiểu lắm dạ đôi bên !
Em đi về đâu ?
Khi một ngày mai thương nhớ
Khi một ngày mai những đêm dài trăn trở
Đang bắt đầu gặm nhấm cõi lòng tôi...
Tuy Hòa Tây, mùa hè năm 1990
PHẠM NGỌC HIỀN
Chùm ảnh thiếu nữ mùa hè do nhà thơ Vũ Tam Huề cung cấp