.
NHƯNG TÔI DƯỜNG ĐÃ
Vẫn đường phố
Vẫn xông xênh
Nhưng tôi dường đã
Buồn tênh lâu rồi
Lần qua chỗ xửa xưa ngồi
Ghế một chiếc trống
Nắng phôi phai màu
Hai bàn tay nắm chặt nhau
Kẹp gì ở giữa
Mà đau suốt đời
Vẫn mùa thu lá vàng rơi
Nhưng tôi dường đã
Cuối trời đợi em ...
Quảng Nam, thu 2014
.
CHẠM
chạm li rượu đổ sạch trơn
mới hay mình đã run hơn mọi lần
chạm đôi đũa lệch tần ngần
thì ra mồi cũng hết dần đĩa tôi
chạm chân ai đối diện ngồi
định xin lỗi bạn, lại thôi, nhầm mà
chạm con mắt liếc ngang qua
giã vờ cúi xuống gắp ba sợi mì
chạm môi em cắn thầm thì
nghe sau lưng quạt chậm rì cánh quay
chạm vai tiếp thị loay hoay
rót bia như nước mắt cay xé chiều
chạm người khách bước liêu xiêu
hình như buồn quá uống nhiều rượu chăng
chạm kia bác bảo vệ rằng
kìa nơi thải thứ người ăn uống thừa
chạm hoá đơn tính tiền vừa
hai trăm ngàn chẵn xin thưa, rẽ à
chạm tay tiễn bạn về nhà
dắt xe khỏi quán tôi quà quạng tôi
đường đời vạn nẻo xa xôi
còn cơn bỉ cực chạm rồi thái lai ...
Quảng Nam, 9.2014