.
Đấy là hai câu thơ trong tập thơ Haiku tiếng Việt Khúc vô thanh của tác giả Vũ Tam Huề. Vâng, cuộc đời như gió thổi mây trôi. Trong dòng chảy vô thủy vô chung, thời gian, đời người một thoáng. Với những ai làm văn chương nghệ thuật, một thoáng ấy...Nhớ Văn Cao:
Con thuyền đi qua để lại sóng
Đoàn tàu đi qua để lại tiếng
Đoàn người đi qua để lại bóng
Tôi không đi qua tôi, để lại gì.
Nhà khoa học có tâm hồn nghệ sỹ Vũ Tam Huề có để lại gì sau Khúc vô thanh? Chỉ biết đã có những lúc anh đi qua anh.
Chẳng phải thế sao khi anh nghe:
Mưa đầu hạ
ếch nhái kêu
đồng hoang bừng tỉnh.
Anh, tiếng ếch nhái, đồng hoang...mơ hồ quá...đâu là đồng hoang, đâu là tiếng ếch nhái, đâu là anh...Đồng hoang bừng tỉnh hay là anh bừng tỉnh đây? Cái tiếng ếch nhái ấy, có gì đâu mà chuyển lay vũ trụ, mà thăm thẳm thời gian. Vẳng nghe tiếng ếch bên tai/ Giật mình còn tưởng tiếng ai gọi đò (Tú Xương) kia.
Một bài Haiku đích thực, đích thực Haiku.
Nghệ thuật là tiếng nói của tình cảm (Tonxtoi). Tình cảm của anh gặp thơ Haiku. Mà thơ Haiku như một loài hoa dại nhỏ nhắn, xinh xắn, không rực rỡ, nhưng hương sắc lại mộc mạc, quyến rũ (Lưu Đức Trung). Vũ Tam Huề đã hái những bông hoa như thế để tặng bạn đọc.
Tôi muốn đưa tay hứng:
Giọt sương mai
Cánh hoa đào
Thoáng tri âm.
Và
Những chiếc lá vàng
Xoay tròn điệu Valse
Nhạc gió.
Cả
Ráng chiều
Rặng bàng trút lá
Bản đàn cô liêu.
Tôi lại muốn có trên tay trái hồng mang đến từ:
Trái hồng chín đỏ
Bàn tay thiếu nữ
Ngọt ngào vị thu.
Trong Khúc vô thanh, tôi gặp Vũ Tam Huề hay bất chợt từ phút giây hiện tại mà ngoảnh lại. Đây những hương xưa, thuở xưa, ngõ cũ...
Thoáng hương xưa
Tiếng chim vườn cũ
Chuỗi cười ngày xanh.
Bàng chín thuở xưa
Chiều nay
Rụng đầy ngõ cũ.
Và mãi còn đây:
Nét bút dầu phai
Bài thơ một thuở
Bong hình Cha.
Khẩu mía ngọt
Hoa bưởi thơm
Những ngày còn Mẹ.
Con người không biết ngoảnh lại thì cũng khó có thể nhìn về phía trước. Thoáng dấu chân chim trong khoảnh khắc Vũ tam Huề:
Dấu chân chin
Còn in bờ cát
Cánh đã ngàn khơi.
Lại một thoáng chợ tình trong Vũ Tam Huề khoảng lặng:
Chợ tình Khau Vai
Điệu khèn lặng
Mắt nhìn vượt non.
Và chỉ một thoáng thôi mà đọng lại thật lâu, thật sâu trong bức tranh thủy mặc:
Cao vút ngọn tre
Chích chòe
Nắng mai.
.
Haiku tịch lặng.
Haiku đơn sơ.
Giọt sương vũ trụ-
(Khoảnh khắc Haiku...)
Đã có những khoảnh khắc đột sáng trong tập thơ của Vũ Tam Huề. Chưa một lần gặp mặt, gấp tập thơ, tôi nhìn thấy anh:
Đường xưa
Gió vờn tóc trắng
Khúc vô thanh.
TS Vũ Tam Huề ký tặng sách cho sinh viên trường ĐH Sài Gòn