MƯA...! (ngan nguyen - nganngocpy@gmail.com)

---------- Thư đã chuyển tiếp ----------
Từ: ngan nguyen (nganngocpy@gmail.com)
Ngày: 10:45 Ngày 04 tháng 7 năm 2009



                                                                        MƯA...!


          Mưa...!
          Từ kí túc xá ồn ào náo nhiệt, nhỏ đưa cái nhìn thật rộng vào khoảng không bao la phía đối diện và thầm mong nỗi nhớ đừng vội ập đến với nhỏ như mọi lần...Nhưng... giống như một nốt lặng vô hình, những kỉ niệm ngày xưa đang nhẹ nhàng trôi trong dòng kí ức bỗng dưng ngừng lại ... Rồi lặng lẽ đọng sâu nơi khoảng trống trong lòng nhỏ.
          Mưa vẫn rơi...! Nó làm nhỏ nhớ..!
         Nhỏ nhớ những lần tắm mưa bị mẹ mắng. Nhớ những hôm đạp xe trên phố, tiếng cười giòn tan của lũ bạn át cả tiếng mưa rơi,... vô tâm không nhận ra nhỏ đang chìm trong những nốt nhạc lạ.Nhớ cái hôn tạm biệt nhẹ nhàng vào gò má sạm đen, khô ráp bởi nắng gió của mẹ nhỏ , khi bà đưa nhỏ ra bến xe để bắt đầu những ngày tự lập. Một năm trôi qua rồi nhưng nhỏ vẫn chưa quên được cái vị mằn mặn ấy! Trượt dài trên chiếc cầu thời gian,nó dần trở thành một dấu chấm hỏi lớn trong lòng nhỏ,để mỗi độ thu qua,mưa về,nhỏ cứ tự hỏi lòng mình:"Đó là vị mặn của nước mắt mẹ, hay là vị mặn của những giọt nước mưa ngày hôm đó! "Đến lúc này,khi những cơn mưa đầu mùa ập tới,lòng nhỏ co thắt lại vì nhỏ không biết mình nên cảm ơn mưa vì mưa đã giúp mẹ nhỏ ngụy trang,che đi những giọt nước mắt mà mẹ nhỏ đang cố dấu. Hay,nhỏ phải giận mưa? Vì lúc ngồi trên xe, mưa vô tình  làm mắt nhỏ nhòa đi và hình ảnh mẹ  nhạt nhòa dần
          Nhỏ vẫn còn nhớ...! Nhỏ nhớ,những buổi tan trường gặp mưa, nhỏ nép mình nơi hành lang lớp học để nhìn những giọt mưa nhỏ bé,trong suốt soi bóng mình vào nhau. Nhớ! Bóng dáng ai đội chiếc cặp lên đầu rồi chạy vội ra cổng sau khi dúi vào tay nhỏ chếc áo mưa màu hồng nhạt.Và,nhỏ nhớ cả nhành phượng cuối cùng còn sót lại sau mùa hè đầy nắng gắt bị dính mưa. Ai đó leo lên đọt cây cao vút, bẻ vội cho ai để rồi nhận lấy cái nhìn đỏ hoe vì tiếc núôi của ai kia...
         "Mưa... Mưa to quá!"
         Nhỏ chợt nhận ra điều đó khi cảm nhận được cái dòng chảy ươn ướt trên mặt mình. Cái dòng chảy ấy bắt nguồn từ đâu thì có lẽ nhỏ hiểu hơn ai hết...
          Nhỏ nhìn ra xa,nhỏ có cảm giác thú vị khi thấy những ngọn núi trơ trọi đang đắp lên mình tấm chăn màu khói.. Thích thú,nhỏ đưa cái nhìn của mình xuống phố... Nhưng rồi.. Nhỏ thoáng chạnh lòng khi đập vào mắt nhỏ hình ảnh những chú bé lang thang thu gọn mình và run rẩy dưới những tán cây.Mưa nặng hạt theo từng phút,từng giây...chú bé run run cởi chiếc áo mỏng manh của mình và giao cho nó một nhiệm vụ mới. Đó là che  cho tập báo còn ấm trên tay khỏi ướt , che cho miếng ăn cả ngày nay của cậu...
Nhỏ vẫn đưa mắt nhìn... Và nhỏ vô cùng ngạc nhiên,... Ở góc của khuôn viên trường,một nhành bằng lăng tím nở hoa sớm,rực rỡ giữa những giọt mưa trắng xóa.Một chú chim non không chịu theo mẹ về tổ mà muốn tự minh vươn đôi cánh trong mưa...  Và ở nơi hành lang của kí túc,nhỏ đứng chôn chân đắm mình trong mùa mưa của những kỉ niệm ở quê nhà.Rồi nhỏ chợt nhớ đến ước mơ của ba mẹ đặt nhẹ trên vai nhỏ. Nhỏ nhớ lời ba bảo trước lúc nhỏ lên đường nhập học:"Mùa mưa mà phải xa nhà, ai cũng buồn như ai thôi, con à!"
         Thế rồi... nhỏ tiếp tục bước qua mùa mưa...

 

KHÔNG RÕ TÁC GIẢ

ngan nguyen (nganngocpy@gmail.com) - (vào lúc: 06:05 - 05-05-2010)
lang thang trên mạng gần 7 tiếng đồng hồ để tìm tài liệu cho bài thuyết trình môn văn học Hilạp - Anh, tình cờ lạc vào trang web của chú, tự nhiên thấy vui ghê vì có thêm nguồn tư liệu tham khảo cho ngành học của mình. Hi, đến lúc này cháu vẫn thấy tiếc vì phát hiện ra website này hơi muộn. Hi, cảm ơn chú nha!

Phamngochien.com - 06:55 - 05/05/2010 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận