Sân thu rừng rực nắng vàng
Tóc chưa vào búi
Yêu càng thêm yêu
Chiều đi chiều tiễn chân chiều
Trăm năm dài tít những điều không đâu
Bổng trầm duyên nợ trước sau
Vô phương thị hiện tình lâu nghĩa bền
Tương tư bén lối trăng chìm
Tôi cô đơn giữa bao niềm tin em
Xa rồi môi má thân quen
Tóc chưa tròn nụ dám quên bao giờ
Chuông công phu đổ hững hờ
Tôi vô ngã đứng bên bờ vô phương
Chậm đi làm mỏi con đường
Không nhau thêm quạnh thêm buồn nợ duyên
Tình chờ nâng chén ngẫu nhiên
Yêu chưa hoá rượu ngả nghiêng chi mà