Khi... (Lê Hứa Huyền Trân - Bình Định)

 

khi

em cúi xuống nhặt

chiếc lá vàng hư ảo

thì mùa thu đang chực chờ cái chết

không còn cây xanh để rụng lá bao giờ

 

khi

vệt nắng ngang trời

vắt qua hiên vắng

cũng là lúc đất mùa khô hạn

mặt đất cháy đỏ đồi nương

 

khi

con chim cất tiếng

hót giọng bơ vơ

em muốn khóc giờ chia tay đã đến

không gian cô đặc nỗi buồn

văng vẳng khúc sơn ca đóng hộp

 

khi

trái tim nghẹt thở

bụi bặm niềm tin vụn vỡ

em hiểu rằng em đã mất

nửa cuộc đời của em

trong mù mịt thị thành…



Phamngochien.com - 19:55 - 22/09/2019 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận