Em muốn viết một điều gì đó cho anh
Dẫu em biết nó chẳng còn ý nghĩa
Tình yêu xưa ta chôn nơi nghĩa địa
Của tim mình chẳng dám mở ra xem
Anh bảo rằng với anh vẫn thân quen
Con đường cũ một thời ta hò hẹn
Anh vẫn bảo rồi một ngày anh đến
Để chờ em trong một buổi chiều mưa
Anh bảo rằng anh mong được đón đưa
Cho riêng em không phải là ai khác
Rồi một ngày anh vô tình bước lạc
Về con đường không có bóng em qua
Em và anh giờ đã quá cách xa
Không mơ mộng như cái thời tuổi trẻ
Em cũng không trách hờn anh như thế
Em hiểu rằng tình ấy phải bao dung
Em hiểu rằng anh vẫn mãi nhớ nhung
Dẫu nỗi nhớ chỉ riêng mình anh biết
Có đôi khi em hiểu lòng mỏi mệt
Chỉ có điều em chẳng dám sẻ chia
Tình yêu xưa dẫu có chia lìa
Nhưng trong ta nó vẫn là mật ngọt
chỉ có điều để mình ta chua xót
Chớ khiến một người vô tội phải nhói đau
Tình yêu đôi khi là một phép màu
Cho cuộc sống với bao điều ý nghĩa
Tình yêu kia dẫu chôn nơi nghĩa địa
Nhưng chẳng bao giờ chết thật đâu anh
Tình yêu đầu như giọt sương sớm mong manh
Em chỉ sợ vô tình làm vấy bẩn
Nên lòng em chưa bao giờ hờn giận
Anh cứ vui đi bên tình mới ngọt ngào
Dẫu rằng anh chẳng ước ao
Thì đó vẫn mãi là người anh chọn lựa
Khi bước qua con đường thơm mùi hoa sữa
Hãy nghĩ rằng cô ấy chính là em
Vẫn mỏng manh trong cuộc sống bon chen
Vẫn cần anh một đời che chở
Vẫn rất buồn khi hiểu lòng anh nhớ
Nhớ về một thời ... ai đó đã đi qua.
Hãy hiểu rằng ngày xưa ấy đã xa
Dẫu trong ta nó ngọt ngào biết mấy
Dẫu đôi khi thương yêu xưa trỗi dậy
Thì chỉ là hoài niệm cũ mà thôi.
Ta đã xa nhau, xa quá mất rồi
Em cũng đã gửi gắm anh cho người con gái ấy
Em mong anh yêu thương cô biết mấy
Để em yên lòng đi về phía không anh.
19h28 ngày 24/4/2014
.
.