1.
Gã hành khất đi lang thang trên đường
Phong trần, bụi bặm, gió sương
Không quản ngày đêm mưa nắng
Đôi chân vô định hành trình
Đời là manh chiếu rách
Giang sơn bốn bể là nhà
Chẳng mấy ai chú ý đến anh ta ngoài lũ trẻ con hiếu kỳ.
2.
Sư thầy đi khất thực
Áo nâu sồng đạo mạo chân tu
Đời là bể khổ
Niềm tin là ánh sáng
Người xuất gia dứt nợ hồng trần
Đạo và đời song hành cõi giới
Nhưng mấy ai để ý đến thầy ngoài những tín đồ.
3.
Nhà thơ dạo bước giữa dòng người
Thâm trầm và bé nhỏ
Nghệ thuật vị nhân sinh
Cái cũ là tử lộ
Cái mới là vô hình
Cái đẹp tìm đâu ra?
Câu và chữ đối đầu
Chữ với nghĩa xung khắc
Sau mỗi lần sống sót và bước ra từ trường văn trận bút
Hình ảnh đầu tiên nhà thơ nhìn thấy là những ánh mắt ái ngại của nhân gian.