Đi thôi!
cho dù mai này có là bụi
có soi gương chẳng kịp nhận ra mình
vẫn phải tìm
ký ức!
Em đã tự tước của mình quyền lẩn tránh
nghĩa là phải đối diện
nghĩa là phải đi tìm
ký ức mang hình hài của ngày hôm qua
Của em là một nửa
dù có nứt rạn
nhưng vẫn là linh hồn
của bài học đầu đời- yêu một người là phải tập lãng quên
Nhưng ký ức nào có dễ quên
có thể điều đó không đúng với anh
với những ai chưa thực sự dám đối diện chính mình
nhưng với em tình yêu vốn lấm lem ngần ấy ký ức...
Và nghị lực đưa em đến con dốc mang tên anh
chân đã chùng
vai đã mỏi
nhưng trái tim rạo rực đến ồn ào...
Này anh!
em không đùa với lòng kiêu hãnh
nên không xin thứ gọi là ký ức
mà sẽ mua bằng tất cả đời mình...!