Đầu xuân (Trần Anh Tuấn - SV ĐH KHXH & NV TP.HCM)

 

Bóng tối lan dần trong hơi xuân

Giọt lạnh lê thê cuộc chuyển vần

Không gian yên tĩnh buồn u ẩn,

Đón phút giao thời trong phân vân

 

 Mưa nhỏ vẩn vơ đan lưới mỏng

Giao thời, hiu hắt thời gian trôi

Đếm bao khắc khoải lần gió động

...Đêm dài như thể mãi không thôi

 

Ta giấu nôn nao trận sóng lòng

Ồ xuân! ... nghĩa đã hết mùa đông?

Nghĩa là nhành héo vươn mầm sống?

Là ta háo hức sự chờ mong?...

 

Có nghĩa là một năm sẽ qua

Một năm trăm mối, nỗi tình nhà

Tết này lại nhớ màu sương tuyết

Đã điểm nhiều hơn mái tóc cha...

 

Trần Anh Tuấn


Phamngochien.com - 18:20 - 15/02/2011 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận