Đàn bà cũ (Trương Thị Kim Thủy - Đà Nẵng)

 

Người ta bảo:
đàn bà cũ...
có gì mà mê đắm
chẳng xinh tươi
nơ kẹp 
thắm môi hồng
không rạng ngời đôi mắt đắm tình trong
chẳng nũng nịu 
quên nói lời mật ngọt.

Đàn bà cũ...
quen dần lời đắng đót
áo và quần đâu mốt nọ mốt kia
sáng rồi chiều...
quần quật đến tận khuya
đầu đủ chuyện
đêm về vương tóc rối.

Đàn bà cũ
làm việc như ai hối
tay bon chen 
tay ôm ẵm con khờ
tập quên dần những sở thích
mộng mơ
tìm niềm vui trên hành trình con lớn.

Đàn bà cũ
qua rồi... yêu
mơn trớn
thuở thiếu thời chồng rót mật vào tai
dáng guộc gầy trĩu oằn đôi vai
hoa tàn lụi 
đâu ai nào hay biết.

Đàn bà cũ
chịu nhiều điều thua thiệt
nhìn chồng con làm hạnh phúc riêng mình
lọc cạn dần danh vọng hư vinh
trao trọn vẹn trái tim ra giữ lửa
đêm dế kêu
vẫn còn ngồi tựa cửa
chồng chén anh 
chén chú đến vô cùng
mâm cơm tràn
giọt nước mắt rưng rưng
lúc cáu bẩn
thân gầy đem chịu trận

Đàn bà cũ
nào đem lòng thù hận
chẳng trách than cho duyên bạc phận hèn
đời xô bồ những tranh đấu 
bon chen...
hãy là trăng soi đường đi dẫn lối...

Đàn bà cũ
không còn yêu nông nổi
nghĩ bâng quơ... rơm rớm đến chạnh lòng
Đẹp dịu dàng - đâu phô sắc 
mỏng manh
chân đủ vững nếu được yêu
trân quý.

Hãy là bến!
là hương tình chung thủy
dìu dắt nhau qua sóng gió 
thác ghềnh
để nụ cười lấp khỏa phút bấp bênh
đàn bà cũ - đáng được yêu
hạnh phúc.


Phamngochien.com - 13:29 - 02/03/2019 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận