Cô bé không đi hài (Võ Thị Ngọc Duyên - SV ĐH Nha Trang)

Chào bé con không thích đi hài như cổ tích
Có hao gầy khuất lấp những nẻo đêm?
Lộc cộc một mình những đêm gió trở
Tiếng rao, lạo xạo rơi...

Bàn chân trần thuộc hết cả phố khuya
Lén nghe một cung đàn dang dở

Từng đêm
Dưới ô cửa không màu.

Bàn chân trần vì thương mẹ nay ốm mai đau
Tóc sương chưa đêm nào khuất gió
Một mình mỗi đêm gian khó
Lộc cộc tuổi già tha hương.

Bàn chân trần thơ ấu còn vương
Giẫm lá khô xạc xào qua từng hẻm phố
Nhớ nghe em âm thanh của những mùa lá đổ
Rồi một mai cổ tích sẽ quay về

Anh sẽ mang cho em đôi hài vạn dặm
Và khỏa lấp hết những tháng năm buồn.

VÕ THỊ NGỌC DUYÊN

ĐH Nha Trang

 


Phamngochien.com - 08:09 - 16/04/2010 - Bài của văn nghệ sĩ          

Gửi bình luận